#Blog3
Tại Sao Tôi Chọn Nghề Giáo: Giữa Muôn Vàn Lối Rẽ, Tôi Chọn Nơi Gieo Mầm
By Vo Van Tri, October 16th 2025
By Vo Van Tri, October 16th 2025
Có người hỏi tôi, tại sao lại chọn làm giáo viên? Một công việc được cho là vất vả, lắm áp lực mà "chẳng giàu được". Tại sao không phải là một ngành nghề năng động hơn, kiếm được nhiều tiền hơn, có cơ hội thăng tiến rõ ràng hơn?
Mỗi khi nhận được câu hỏi đó, tôi lại mỉm cười và nhớ về lý do mình bắt đầu. Với tôi, chọn nghề giáo không phải là một sự lựa chọn ngẫu nhiên, mà là một hành trình đi theo tiếng gọi của trái tim.
Vì Tôi Muốn "Thắp Lửa"
Tôi vẫn nhớ như in ánh mắt của cô giáo dạy Văn năm cấp hai. Cô không chỉ giảng về câu chữ, cô dạy chúng tôi cách cảm nhận vẻ đẹp của cuộc sống qua từng áng thơ. Cô đã "thắp" lên trong tôi ngọn lửa của sự tò mò và niềm đam mê khám phá tri thức.
Tôi chọn làm giáo viên vì tôi cũng muốn trở thành một người "thắp lửa" như thế. Tôi muốn trao cho các em học sinh không chỉ kiến thức trong sách vở, mà còn là công cụ để các em tự mình khám phá thế giới rộng lớn. Niềm vui lớn nhất của tôi không phải là khi tôi nói xong một bài giảng, mà là khi tôi thấy một ánh mắt bừng sáng, một cánh tay rụt rè giơ lên, một câu hỏi "Tại sao ạ?" được cất lên đầy tò mò. Đó chính là khoảnh khắc ngọn lửa được thắp lên.
Vì Tôi Tin Vào Sức Mạnh Của Sự Khởi Đầu
Mỗi đứa trẻ là một hạt mầm. Và người thầy, người cô chính là người làm vườn, vun xới cho những hạt mầm ấy. Tôi không mơ mộng rằng mình có thể thay đổi cả thế giới, nhưng tôi tin rằng mình có thể tạo ra sự khác biệt trong thế giới nhỏ bé của mỗi học trò.
Công việc của tôi là tạo ra một môi trường an toàn để các em không sợ sai, dám thử, dám đặt câu hỏi. Một lời động viên đúng lúc có thể vực dậy một tâm hồn đang tự ti. Một sự ghi nhận nhỏ có thể gieo vào lòng một đứa trẻ niềm tin vào chính bản thân mình. Tôi chọn nghề giáo vì tôi muốn là một phần trong sự khởi đầu tốt đẹp đó, là người đặt những viên gạch nền móng vững chắc nhất cho tương lai của các em.
Vì Ở Đây, Tôi Được Học Mỗi Ngày
Nhiều người nghĩ rằng giáo viên là người chỉ "cho đi", nhưng thực tế, tôi lại là người "nhận lại" rất nhiều. Tôi học được từ các em sự trong trẻo, lòng vị tha và những góc nhìn vô cùng sáng tạo mà người lớn chúng ta đôi khi đã lãng quên.
Để trả lời được những câu hỏi "vì sao" không hồi kết của học trò, tôi phải không ngừng đọc, không ngừng tìm tòi và làm mới chính mình. Các em chính là động lực để tôi trở thành một phiên bản tốt hơn của bản thân mỗi ngày. Nghề giáo không phải là một con đường tĩnh lặng, đó là một hành trình phát triển không ngừng nghỉ cùng với học trò của mình.
Lời kết
Con đường này có những đêm thức trắng bên giáo án, có những lúc mệt nhoài sau một ngày dài, có những trăn trở vì một học trò cá biệt. Nhưng tất cả những điều đó đều tan biến khi tôi nhận được một tấm thiệp vụng về ngày 20/11, khi một cô cậu học trò cũ chạy đến ôm chầm lấy mình ngoài phố, hay đơn giản là khi đứng trên bục giảng và nhìn thấy 40 gương mặt thân thương đang say sưa lắng nghe.
Tôi không chọn nghề giáo để trở nên giàu có về vật chất. Tôi chọn nghề giáo để được giàu có về tình yêu thương, về những giá trị tinh thần và để sống một cuộc đời thực sự ý nghĩa.
Và nếu được chọn lại một lần nữa, tôi vẫn sẽ chọn đứng ở nơi đây – nơi có bảng đen, phấn trắng và những tâm hồn trẻ thơ đang chờ được tưới tẩm.